Trời thu dịu mát
Phố rực cờ hoa
Người gần kẻ xa
Náo nức về quanh Tháp Rùa tản bộ.
Mặc ngày mưa đổ
Kệ trời gió bay
Các đôi trai gái nắm tay
Đưa điện thoại lên mỉm cười tự sướng.
Phố đi bộ giờ đây
Vui không thể tưởng
Trẻ trâu nghỉ đua xe
Người đi dạo không cần che bụi khói.
Cụ Rùa khi sinh thời mong mỏi
Đợi mấy trăm năm đã chuyển chỗ lên trời.
Bao nhiêu người vẫn đổ về chơi
Kèm theo đó một chiến trường ngập rác.
Chị lao công bàng hoàng, ngơ ngác
Ngỡ tưởng trong mơ bước lạc chưa về.
Hà Nội, 03/09/2016
– Chuột Máy –