Nhớ vợ
Mây buồn nhớ gió ngừng trôi
Đông sang nhớ nắng mang hơi ấm về.
Xa em lạnh lẽo bốn bề
Đếm ngày sao thấy lê thê thật dài…
Mây buồn nhớ gió ngừng trôi
Đông sang nhớ nắng mang hơi ấm về.
Xa em lạnh lẽo bốn bề
Đếm ngày sao thấy lê thê thật dài…
Em ra phố cửa nhà trống vắng
Vần thơ quên, trang giấy buồn thiu
Cây đàn nằm trên giá quạnh hiu
Bụi phủ lên đong đầy nỗi nhớ…
Mưa về phủ trắng nẻo đường
Như kỳ trăng sáng triều cường mênh mông.
Và rồi phố biến thành sông
Mẹ con cá mú theo chồng dạo chơi…
Tháng Sáu
Nắng nhuộm vàng chiếc nón
Gió vờn rối tóc mây
Nét lam lũ trên những ngón tay
Đã bắt đầu chai sạn…
Cuối tuần tiếp bạn phải tưng bừng
Rượu quý trong vò uống một lưng.
Gà ướp nướng lu da óng ngậy
Chó làm rựa mận thịt thơm lừng…
Xóm nhỏ quanh năm chỉ ruộng đồng
Cau vừa mới nhú đã qua sông.
Vài cu mười tám chơi lêu lổng
Mấy cháu đôi mươi bận bế bồng…
Tôi muốn làm chim lượn khắp trời
Tự do bay nhảy, sống vui tươi.
Quanh năm ở phố nom to xác
Mấy tháng về quê thấy nhẹ người.
Quê hương cảnh sắc thật yên bình
Chim hát, hoa cười, thiếu nữ xinh.
Thi thoảng cầm tiêu chơi nhạc sến
Đôi khi đặt bút viết thơ tình…
Thủa Mười bảy chị đẹp như một dòng sông
Nước trong xanh và toả hương thơm ngát
Còn em thì tựa như hạt cát
Đợi nước sông dâng tắm mát cuộc đời…
Thu về nhè nhẹ gió heo may
Đường phố buồn thiu lá đổ đầy.
Xa vợ, nhớ con, chờ mỏi mắt
Sáng trông đêm ngóng biết bao ngày…