Chị và em

Thủa Mười bảy chị đẹp như một dòng sông
Nước trong xanh và toả hương thơm ngát
Còn em thì tựa như hạt cát
Đợi nước sông dâng tắm mát cuộc đời.

Em mải chơi
Đuổi theo bướm, bắn chim, và bắt cá
Gió trêu đùa rúc rích cười trên lá
Nắng chạy theo hôn dấu chân trần đen nhẻm dưới hàng cây.

Chị chẳng thèm để ý một phút giây
Chỉ cho đó là trò dở hơi con nít
Và nghĩ rằng tương lai mù mịt
Bỏ lại sau lưng mảnh đất nghèo nàn.

Em vẽ chị thông qua ký ức thời gian
Từng nét chì hằn sâu cùng bao niềm thương nỗi nhớ.
Bài thơ ngờ nghệch viết trong trang vở
Lạc vào cõi hư vô…

Bức phác hoạ giật tung trước gió…
Những câu thơ gãy dập, rơi vần…
Chị theo chồng về nơi viễn xứ
Có một người vẫn ngóng đợi mùa xuân…

Hà Nội, 05/2007
– Chuột Máy –

Viết một bình luận